Tuy nhiên, cha mẹ nàng Cu Pên giàu có, khinh thường chàng trai nghèo nên nhất quyết không gả con. Cu Pên tuyệt vọng, ra gốc dừa than khóc và nhờ lá dừa che thân trước khi trút hơi thở cuối cùng. Biết tin nàng mất, Đào Lu cũng tìm đến gốc dừa, khóc và nguyện chết theo nàng. Linh hồn chàng bay đi khắp các làng mây tìm nàng, nhưng bị chặn lại vì chưa làm lễ gội đầu để được vào cửa trời.
Từ làng trời, nàng Cu Pên vọng xuống dặn chàng về bảo cha mẹ làm lễ gội đầu để được lên trời đoàn tụ. Cha mẹ Đào Lu nghèo không có trâu, chiêng, chỉ đan được một cái gùi thật đẹp.
May thay, lệ trời không quá nghiêm khắc như lệ trần, chiếc gùi ấy đủ để làm lễ. Nhờ đó, hồn chàng Đào Lu được lên trời sống trọn kiếp bên người yêu. Câu chuyện khép lại bằng sự đoàn viên mãn nguyện trong cõi vĩnh hằng, ca ngợi tình yêu thủy chung, dũng cảm vượt qua mọi rào cản và đau thương.
Câu chuyện Nàng cu Pên không chỉ là biểu tượng cho tình yêu chân thành mà còn thể hiện tinh thần vượt khó, dũng cảm. Qua đó, truyện cổ tích này góp phần làm phong phú thêm kho tàng văn học dân gian Việt Nam, đậm đà bản sắc văn hóa dân tộc.
Xem bài viết liên quan:
Bình Luận