Anh không ngừng cải tiến khèn, hy sinh cả chiếc nồi đồng duy nhất để làm lưỡi gà bằng đồng. Nhờ đó, tiếng khèn càng ngày càng cuốn hút, thậm chí chim muông cũng kéo về làm tổ bên lều anh.
Tiếng khèn thần kỳ ấy vang xa khắp bản, khiến dân làng, kể cả bọn chúa đất độc ác, phải lén đến nghe. Nghe rồi, họ mềm lòng, cảm hóa, quên đi sự khắc nghiệt, cho anh trở về sống ở góc bản. Cũng nhờ tiếng khèn đánh thức lòng người, người vợ lang thang trở về, hai vợ chồng đoàn tụ và khỏe mạnh trở lại.
Từ đó, tiếng khèn bè vang vọng khắp bản làng. Người chồng dạy con trai và dân bản làm khèn, thổi khèn, tiếng khèn trở thành biểu tượng tinh thần gắn kết cộng đồng.
Đến nay, người Thái ở Yên Châu vẫn lưu giữ truyền thống làm khèn bè: có một đầu phẳng, một đầu vát, lưỡi gà bằng đồng, và thường thổi trong đêm hội, liên hoan bản mường. Tiếng khèn Mường Vạt không chỉ là âm nhạc, mà còn là tiếng lòng, tiếng yêu thương, minh chứng cho sức mạnh cảm hóa của tình người và văn hóa dân tộc.
Truyện “Sự tích khèn bè Mường Vạt” không chỉ lý giải nguồn gốc chiếc khèn bè mà còn mang giá trị nhân văn sâu sắc. Đó là bài học về tình yêu thủy chung, lòng hiếu thảo và niềm tin vào sự đoàn tụ, góp phần lưu giữ bản sắc văn hóa của người Mường.
Tham khảo ngay:
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam – Sự tích sông Nhà Bè
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Sự tích hoa đại
Bình Luận