Về đến nhà, ông Ồ mời khách ở lại ăn cơm. Khi chuẩn bị đun nấu, ông Ồ còn bế cháu một tay, tay kia nhổ bật cả gốc tre khô làm củi, dù trước đó khách còn phải mượn cuốc để đào. Bữa ăn được nấu bằng bung (nồi lớn), khách ăn cố cũng chỉ hết một phần ba, còn ông Ồ ăn sạch phần còn lại mà vẫn chưa no.
Đến đây, người làng chài bỏ hẳn ý định thách đấu, không dám nhắc đến việc thi tài. Ông chỉ biếu tặng một vò nước mắm rồi quảy gánh quay về quê trong sự kính nể tột cùng.
Tóm tắt Truyện dân gian - Ông Ồ không chỉ mang lại tiếng cười mà còn nhắc nhở người đọc về giá trị của sự chân thật và trí tuệ dân gian. Qua hình ảnh ông Ồ, ta càng thêm yêu mến nét hóm hỉnh và sâu sắc của kho tàng truyện cổ Việt Nam.
Xem bài viết liên quan:
Tóm tắt truyện dân gian - Vụ án “Rắn giả lươn” chi tiết
Tóm tắt Truyện dân gian - Sự tích hội chùa Hương hay
Bình Luận