Rẻo cao là khái niệm quen thuộc chỉ những vùng đất cao nguyên quanh co, nơi có bản làng xa xôi, văn hóa đặc sắc và cuộc sống gắn liền thiên nhiên hoang dã. Trong văn chương, “rẻo cao” mang theo sự huyền bí, mộc mạc và vẻ đẹp thiêng liêng của núi rừng.
>>> Xem ngay: Núi nở hay núi lở đúng chính tả khiến ai cũng hoang mang
“Dẻo cao” không hề tồn tại trong từ điển chính thống. Đây là sản phẩm của thói quen nói sai âm “r” thành “d”, dẫn đến nhầm lẫn tai hại. Không chỉ sai nghĩa, “dẻo cao” còn làm mất đi bản sắc văn học khi đưa vào bối cảnh không phù hợp với địa lý và văn hóa.
>>> Xem thêm: Dục bỏ hay giục bỏ đúng chính tả khiến dân viết hoang mang
Sự tương đồng trong phát âm giữa “d” và “r” khiến nhiều người viết sai mà không hề nhận ra. Khi lỗi này lặp đi lặp lại, nó trở thành thói quen và len lỏi vào văn viết. Với từ như “rẻo cao”, sai một chữ là gãy cả tầng ý nghĩa vùng miền.
Mỗi từ trong văn chương là một hơi thở của văn hóa. “Rẻo cao” không chỉ đúng chính tả, mà còn là ngọn gió mang theo hơi thở của núi rừng. Đừng để “dẻo cao” làm phai nhạt không gian ấy.
Bình Luận