Ngay hôm sau, các quan lũ lượt kéo nhau đến kiện Trạng Quỳnh với Chúa Trịnh, xin “xét xử nghiêm minh để rửa nhục cho triều đình”. Quỳnh bị triệu vào cung, nhưng không hề sợ hãi. Trước mặt Chúa, ông điềm nhiên bào chữa:
“Bẩm Chúa, thần đã cảnh báo từ đầu là bài thi thối lắm, xin đừng xem. Quan đốc thị bảo rằng ‘thối cũng đáng xem’, tự ý cho người đào lên. Thần có ép đâu!”
Quan đốc thị liền đổi lời, tố Quỳnh cố tình đổ chất bẩn vào ống quyển, bỏ châu chấu vào làm trò chơi khăm, khiến mọi người xấu mặt. Quỳnh vẫn bình tĩnh ứng đối:
“Thần bị oan! Nếu thật có chuyện ấy thì xin Chúa cho đem ống quyển ra kiểm tra.”
Chúa cho mang ống quyển ra thì thấy sạch sẽ tinh tươm, vì lính đã rửa sạch trước khi mang đi kiện, không còn chứng cứ. Bọn quan trường cứng họng, không đối lại được, đành tiu nghỉu chịu thua. Trạng Quỳnh thắng kiện một cách đường hoàng, còn các quan bị một vố ê chề nhớ đời.
Qua phần tóm tắt Truyện dân gian - Vụ kiện chôn văn, ta không chỉ thấy sự dí dỏm trong cách hành văn dân gian mà còn cảm nhận được giá trị đạo lý sâu sắc. Đây là một truyện ngắn đáng nhớ, thể hiện nét đặc trưng trong tư duy và văn hóa của người Việt.
Đọc thêm tại đây:
Tóm tắt Truyện dân gian - Thần đồng Mạc Đĩnh Chi ngắn gọn
Tóm tắt Truyện dân gian - Vua Lê Lợi và gươm thần
Bình Luận