Cuộc thi đến hồi gay cấn, Vương nhờ mưu sĩ đánh đòn hiểm, bảo Thạch Sùng trưng ra mẻ kho – thứ đồ dùng rẻ tiền mà nhà nghèo mới có. Thạch Sùng lục tung phủ đệ không tìm ra nổi, vì nhà ông toàn dùng đồ vàng bạc. Đến lúc này, ông thua cuộc, mất hết gia sản vào tay họ Vương.
Cay đắng, ân hận vì kiêu ngạo, Thạch Sùng chết trong túp lều nghèo như xưa, rồi hóa thành con thằn lằn, thường gọi là con thạch sùng, đêm đêm còn chắt lưỡi “tặc tặc” như nuối tiếc quá khứ.
Từ đó, dân gian có câu: “Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho”, để nhắc nhở rằng: dù giàu đến đâu, cũng không ai có thể hoàn toàn đầy đủ mọi thứ, và sự kiêu ngạo có thể dẫn đến trắng tay.
Câu chuyện Thạch Sùng còn thiếu mẻ kho để lại bài học sâu sắc về lối sống khiêm tốn và biết điểm dừng. Dù giàu có đến đâu, nếu kiêu ngạo và xem thường người khác, thì tất cả cũng có thể mất đi trong chớp mắt. Truyện mang tính giáo dục cao, dễ nhớ và ý nghĩa.
Click để xem thêm:
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Cố Ghép hay nhất
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam – Tra tấn hòn đá
Bình Luận