Chiều hôm đó, người em cầm nghiên mực, người anh cầm bút lông, cùng thầy ra bờ sông. Vẩy mực lên trời, rồi ném bút và nghiên xuống sông, hai anh em vái lạy thầy rồi biến mất. Đêm ấy, trời đổ mưa lớn, nhưng chỉ mưa ở Thanh Đàm, và nước ruộng đen như mực, đủ cứu sống hoa màu cả vùng.
Sáng hôm sau, dân chúng vui mừng, nhưng trên thiên đình, Ngọc Hoàng tức giận vì trận mưa không do lệnh trời, liền sai thần sét bắt tội. Hai anh em bị xử chém, xác hiện nguyên hình thuồng luồng, trôi dạt vào gầm cầu Bưu.
Thầy Chu An đau đớn, cho học trò mặc áo tang trắng, tổ chức tang lễ trọng thể, chôn cất tử tế hai học trò như người trần. Về sau, người dân lập miếu thờ, gọi là miếu Gàn, để tưởng nhớ.
Còn nghiên mực của thầy trôi về làng Quỳnh Đô, làm đen nước đầm, nên từ đó gọi là đầm Mực. Chiếc bút lông trôi về làng Tó (Tả Thanh Oai ngày nay), nơi về sau có nhiều người đỗ đạt, người ta tin rằng nhờ linh khí từ quản bút ấy mà làng có truyền thống học giỏi.
Truyện Sự tích đầm Mực không chỉ giải thích tên gọi địa danh mà còn gửi gắm thông điệp về lòng trung dũng và tinh thần bảo vệ quê hương. Đây là một trong những truyện cổ tích đáng nhớ, góp phần làm phong phú kho tàng văn hóa dân gian Việt Nam.
Truy cập ngay:
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam – Sự tích thần giữ của
Tóm tắt truyện Vì sao lại gọi là Trạng Lường hay nhất
Bình Luận