Sau 100 ngày, hai anh em làm đúng lời dặn, chó sủa ba tiếng thì kệ đá mở ra, bên trong là cả kho tàng vàng bạc, gồm 1000 cân vàng và 30.000 cân bạc. Họ mang về và từ đó trở nên giàu có.
Khi nhà Mạc Đăng Dung thay nhà Lê, họ biếu vua Mạc một phần kho tàng, được phong làm Quận công.
Ba năm sau, một nhóm người Tàu dắt chó trắng đến miếu cổ, nhưng kho vàng đã trống rỗng. Họ khóc lóc, nói mình là hậu duệ của Mã Kỳ, tới nhận lại kho báu theo lời gia phả.
Hai anh em Quận công cho biết họ đã lấy được kho tàng nhờ Thần chỉ dẫn và nhờ có chó trắng ba chân. Người Tàu sửng sốt vì giống chó này chỉ có ở Sầm Châu, Quảng Đông, hiếm vô cùng. Thấy duyên trời định, họ tặng luôn con chó cho Quận công.
Cảm động, hai anh em tặng lại cho họ 30 cân vàng và 100 cân bạc làm lộ phí về nước.
Truyện đề cao tấm lòng nhân hậu, lòng tin vào nhân quả, khẳng định rằng:
“Người sống lương thiện, biết thương người, sẵn lòng chia sẻ dù nghèo khó – ắt sẽ được trời đất cảm động và ban phúc lành.”
Từ câu chuyện “Sự tích thần giữ của”, người đọc nhận ra rằng của cải vật chất nếu đến từ mưu mô và tham lam thì sớm muộn cũng tan biến. Chỉ có sống lương thiện, biết chia sẻ và kính trọng những điều thiêng liêng mới là cách giữ gìn tài sản bền vững nhất trong cuộc đời.
Truy cập ngay:
Tóm tắt truyện Vì sao lại gọi là Trạng Lường hay nhất
Tóm tắt truyện cổ tích Tình bạn Lưu Bình Dương Lễ
Bình Luận