Thời gian trôi qua, nương được phát, lúa được tra, ngô được vun gốc, và sau bao công sức mùa vàng trổ bông, chín rộ. Vợ chồng mừng rỡ giã mẻ gạo đầu tiên, đồ xôi mang về cho con ăn. Nhưng về đến nhà thì không thấy con đâu cả — chỉ còn tiếng khóc vọng từ rừng sâu.
“Pung pung đói mỏi
Đói lòng lắm bố ơi mẹ à!”
Hai vợ chồng chạy theo tiếng gọi, tay ôm bung xôi, vừa gọi vừa khóc, nhưng chạy mãi vẫn không thấy bóng con, chỉ thấy tiếng vọng xa dần. Họ kiệt sức, đành đặt xôi xuống, cất tiếng gọi:
“Cơm thơm trộn cá con trứng luộc
Bố thương mẹ quý đưa đến đây
Về nhà ăn với bố mẹ các con ơi!”
Bỗng một đàn chim Pung bay tới, sà xuống, hót:
“Pung pung!
Chúng con ăn quả và quả sấu đã quen
Cơm xôi xin nhường bố mẹ
Nằm cành sấu, cành me đã ấm đã êm
Chúng con không về nhà được nữa đâu bố ơi mẹ à!”
Lúc ấy, vợ chồng mới nhận ra đàn con đã hóa thành chim vì đói quá. Đau đớn, họ gục xuống bên bung xôi mà chết. Đàn chim Pung kêu vang bi thương, dùng những nắm xôi còn lại đắp lên mộ cha mẹ. Và từ nơi đó, mọc lên một loại cây có củ trắng thơm dẻo như xôi — gọi là củ mài. Còn những nắm xôi tung ra rừng mọc thành cây cơm nguội, quả chín bùi và dẻo, trở thành loại quả cứu đói của người nghèo.
Từ đó về sau, chim Pung kêu vang rừng mỗi mùa lúa chín, như để nhắc người đời nhớ đến công lao của cha mẹ, những người đã “một nắng hai sương” nhọc nhằn vì con cái.
“Sự tích củ mài và cây cơm nguội” không chỉ lý giải nguồn gốc hai loại cây dân dã, mà còn khơi dậy trong lòng người đọc lòng biết ơn cha mẹ, nhắc nhở mỗi người luôn trân trọng những người thân yêu trong cuộc sống. Một câu chuyện cổ tích nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa nhân văn.
Xem bài viết liên quan:
Tóm tắt truyện Sự Tích Chuông, Trống, Mõ hay nhất
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam – Sự tích cây Khế
Bình Luận