Con chó trung thành của Cuội xin hiến ruột mình thay cho vợ chủ. Cuội liều thử và vợ sống lại. Anh lại nặn ruột đất cho chó, chó cũng sống lại. Từ đó cả ba sống quấn quýt bên nhau.
Nhưng từ khi được thay ruột chó, vợ Cuội trở nên hay quên, khiến Cuội nhiều lần nhắc nhở vợ:
“Có đái thì đái bên Tây, chớ đái bên Đông, cây dông lên trời!”
Nhưng rồi một ngày Cuội vắng nhà, vợ Cuội quên lời dặn, tiểu bậy vào gốc cây, làm cây bật gốc bay lên trời.
Cuội vừa về đến nơi liền nhảy tới móc rìu vào rễ cây, cố kéo lại nhưng cây càng bay cao, kéo luôn cả Cuội lên tận cung trăng.
Từ đó, Cuội ở mãi trên mặt trăng cùng cây quý. Mỗi năm cây rơi một chiếc lá xuống biển, cá heo tranh nhau giành lấy để chữa bệnh cứu người.
Người đời nhìn lên mặt trăng, thấy một vệt đen hình cây đa và người ngồi dưới gốc, gọi đó là hình chú Cuội ngồi gốc cây đa.
“Sự tích chú Cuội cung trăng” là một câu chuyện đầy màu sắc huyền thoại, vừa gần gũi vừa kỳ ảo. Qua hình ảnh chú Cuội ôm cây đa ngồi mãi trên cung trăng, dân gian nhắc nhở mỗi người phải biết trân trọng những điều quý giá đang có trong cuộc sống.
Khám phá thêm:
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Sự tích Phật bà Quan Âm
Tóm tắt truyện Người họ Liêu và Diêm Vương ngắn gọn
Bình Luận