Thuở xưa, Chim Ưng làm vua muôn loài chim, vốn rất yêu thích âm nhạc. Nhà vua tổ chức đại hội thổi sáo, bắt một ngàn con chim cùng thổi sáo hòa tấu. Trong số ấy có cả Chim Tu hú, dù chẳng biết thổi, cũng bon chen vào để được hưởng phần lương bổng như những con chim khác.
Sau một thời gian, Chim Ưng thoái vị, Chim Phượng Hoàng kế vị ngai vàng. Vị tân vương cũng yêu nhạc, nhưng lại chỉ thích nghe từng tiếng sáo đơn lẻ, mỗi lần một cây sáo vang lên riêng biệt.
Biết rằng mình sẽ bị bại lộ nếu thổi riêng, Tu hú nhanh chóng xin rút lui khỏi ban nhạc. Nhạc trưởng Chim Hạc lấy làm lạ, hỏi:
– Sao đang yên đang lành lại đòi nghỉ?
Tu hú thật thà đáp:
– Làm chung thì còn ỷ lại được, chứ làm riêng thì biết nương tựa vào ai!
Một ngày nọ, Thỏ bị Chó săn rượt đuổi gắt gao, chạy đến nỗi kiệt sức, không còn lối thoát. Đúng lúc đó, nó trông thấy một con Bò già đang ung dung gặm cỏ ven đường.
Vừa chạy, Thỏ vừa kêu cứu thảm thiết. Bò già, thấy tình thế nguy cấp, liền hùng dũng đứng chắn ngang đường, phì phò giương cặp sừng to lớn về phía Chó săn. Bị dọa bất ngờ, Chó cụp đuôi, quay đầu bỏ chạy.
Xong việc, Bò quay sang hỏi Thỏ:
– Cớ gì mi chắc ta sẽ ra tay cứu giúp?
Thỏ lễ phép đáp:
– Khi cái chết ở ngay sau lưng, thì ngay cả người lạ trước mặt cũng thành bạn! Huống chi bác với cháu vốn đã quen biết nhau từ lâu!
Qua "Tóm tắt Truyện ngụ ngôn - Sói và Dê", ta nhận ra rằng trong cuộc sống, không phải lúc nào lời nói êm dịu cũng xuất phát từ thiện ý. Sự tỉnh táo và sáng suốt sẽ giúp chúng ta tránh được những nguy hiểm tiềm ẩn, giống như chú Dê nhỏ đã thoát khỏi mưu kế của Sói.
Xem bài viết liên quan:
Tóm tắt Truyện ngụ ngôn - Những con hạc vàng ngắn gọn nhất
Tóm tắt Truyện ngụ ngôn - Sư tử và lừa hay nhất cho bé
Bình Luận