Anh giả vờ nghi ngờ công dụng và đề nghị thử lên người cô, hứa sẽ hồi sinh lại. Cô ngây thơ đồng ý, nhưng khi gõ chết cô rồi, anh không đánh thức dậy, mà lấy gậy và hai túi bảo bối trốn thoát.
Trên đường về, khi mụ Chằng phát hiện con chết liền đuổi theo với phép rút đất. Anh dùng túi thứ nhất ném ra sau, núi non, rừng rậm hiện ra ngăn cản. Mụ Chằng vẫn vượt qua. Anh dùng túi thứ hai, ném ra sau thì đất hóa thành biển cả.
Dù vậy, mụ Chằng vẫn đến rất gần. Khi bị dồn vào thế nguy cấp, anh ẩn mình sau một gốc cây, rồi bất ngờ gõ một gậy vào mụ, giết chết mụ mãi mãi.
Anh trở về làng, được dân làng vui mừng chào đón. Biết anh có gậy thần, mọi người đến xin giúp đỡ và anh cứu giúp được nhiều người. Lúc ấy, hoàng thái hậu băng hà, vua thương mẹ nên ra lệnh tìm ai có thể cứu sống sẽ ban thưởng hậu hĩnh.
Anh đến kinh đô, xin vào chữa. Vua cho mở nắp quan tài. Anh chỉ dùng gậy thần gõ một cái, mẹ vua sống lại. Vua vô cùng cảm kích, ban thưởng hậu hĩnh và phong cho làm quan.
Truyện ca ngợi lòng dũng cảm, trí tuệ và lòng nhân ái của người thợ săn. Cũng phản ánh niềm tin kỳ ảo vào sức mạnh kỳ diệu giúp con người chiến thắng cái ác và mang lại sự sống.
"Người thợ săn và mụ chằn" không chỉ mang đến một câu chuyện kịch tính mà còn gửi gắm bài học về sự gan dạ và trí thông minh. Qua đó, truyện góp phần gìn giữ và lan tỏa những giá trị đạo đức truyền thống của dân tộc Việt Nam.
Khám phá ngay:
Bình Luận