Tuy nhiên, trước kỳ hạn 10 ngày, vợ rể sinh ba bé trai kỳ lạ, vừa sinh đã biết nói, đòi đánh đông dẹp bắc. Rể Biền sợ hãi, cho là yêu ma nên giết cả ba. Gia nhân đốt nhầm hết 1.000 nén hương còn lại khiến quân lính dậy non, chưa đủ sức nên chết sạch.
Biền cưỡi diều sang thì đã quá muộn. Giận dữ, ông giết cả rể và học trò. Sau đó, Biền chán đời, quay sang phá hoại, cưỡi diều đi khắp nước Nam trấn yểm, chém đứt long mạch ở các huyệt quý:
Để tâng công, ông viết sách dâng vua Đường, khẳng định đã phá hết đất đế vương nước Nam. Ở Hà Nội, Biền xây thành Đại La để chặn long mạch, lập đàn tế, huy động 8 vạn quân rước 8 vạn tháp đất lên núi — từ đó núi được gọi là núi Bát Vạn.
Dân Nam căm hận, bày kế bắn diều của Biền khi bay qua Ninh Bình, khiến ông rơi xuống núi Cánh Diều, bị thương và về Trung Quốc không lâu thì bị thủ hạ giết chết. Thi thể ông được chôn ở một gò cát tại Phú Yên, nơi cát không bao giờ bay mất.
Từ câu chuyện này mà tục ngữ có câu:
"Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non" – ám chỉ những việc vội vàng, hấp tấp sẽ dẫn đến thất bại.
“Lẩy bẩy như Cao Biền dậy non” không chỉ là một truyện cổ tích giàu trí tưởng tượng, mà còn thể hiện tinh thần đề cao chủ quyền, lòng tin vào thế lực siêu nhiên bảo vệ giang sơn. Câu chuyện mang đến bài học về lòng tôn kính với tổ tiên và đất trời.
Xem truyện khác:
Tóm tắt ngắn gọn truyện Ngọc Hoàng và người học trò nghèo
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Hai ông Tiến sĩ hay nhất
Bình Luận