Tục truyền rằng Liễu Hạnh Công Chúa chính là con gái của Ngọc Hoàng, tên là Quỳnh Nương. Vì lỡ tay làm vỡ chén ngọc ở thiên đình, nàng bị đày xuống trần gian và đầu thai làm người ở thời Hậu Lê, tại nhà Lê Thái Công ở Vụ Bản, Nam Định. Nàng lớn lên, được đặt tên là Giáng Tiên, và kết hôn với Đào Lang. Tuy nhiên, sau ba năm chung sống, vào ngày mồng 3 tháng 3, Giáng Tiên bay về trời.
Nhưng do chưa hết hạn ở hạ giới, Ngọc Hoàng lại đày nàng xuống trần gian một lần nữa. Lần này, nàng cùng hai tiên nữ khác là Quế Nương và Thị Nương xuống miền Phố Cát, Thanh Hóa, nơi nàng thường ngao du sơn thuỷ và thể hiện nhiều kỳ tích linh thiêng. Sau này, công chúa Liễu Hạnh được triều đình phong sắc, xếp vào hàng Tứ Bất Tử của Việt Nam, cùng với các vị Thần Tản Viên, Phù Đổng, Chử Đồng Tử.
Trong một cuộc du ngoạn, công chúa Liễu Hạnh đã gặp Phùng Khắc Khoan, và hai người đã cùng nhau làm thơ xướng hoạ. Sau cuộc gặp gỡ này, Phùng Khắc Khoan tiếp tục đi trên con đường của mình, và thấy gỗ chất ngổn ngang với chữ "Liễu Hạnh" và "Phùng" được khắc lên, ông liền đoán rằng đây là ý muốn của tiên nữ, muốn ông đứng ra lập đền thờ bà.
Phùng Khắc Khoan còn gặp lại Liễu Hạnh Công Chúa một lần nữa, khi ông đang du thuyền ở Hồ Tây cùng hai người bạn. Lần này, họ lại làm thơ cùng nhau, tạo ra một bài thơ đầy chất thơ ca và thi ca, và bài thơ này còn được lưu truyền đến nay.
Truyện dân gian về Phùng Khắc Khoan không chỉ là một phần của lịch sử mà còn chứa đựng những giá trị văn hóa sâu sắc. Từ tài năng đến lòng trung thành, mỗi chi tiết trong câu chuyện đều phản ánh phẩm chất đáng quý của ông. Đây là câu chuyện đáng để chúng ta suy ngẫm và học hỏi.
Tham khảo ngay:
Tóm tắt Truyện dân gian - Chân Trạng Nguyên
Tóm tắt Truyện dân gian - Gốc tích Ruộng thác đao chi tiết
Bình Luận