Truyện dân gian "Chân Trạng Nguyên" là một tác phẩm mang đậm giá trị nhân văn, kể về hành trình vượt khó để đạt được thành công của một chàng trai nghèo. Với trí tuệ, kiên trì và lòng nhân ái, nhân vật chính đã đạt được những thành tựu lớn trong cuộc đời. Đây là câu chuyện ý nghĩa mà bất kỳ ai cũng có thể học hỏi.
Ngày xưa, sau khi vua Thánh Tông lên ngôi, ông phong thưởng cho hết thảy các công thần, nhưng có một người tên là Chung Nhi, dù được nhiều chức tước và tiền thưởng, lại một mực từ chối. Mỗi khi vua tặng chức tước, Chung Nhi chỉ đáp lại rằng mình không xứng đáng và không dám nhận. Khi vua Thánh Tông hỏi lý do, Chung Nhi trả lời rằng dù vua có phong chức cho ông, ông chỉ xin một danh hiệu mà thôi: “Trạng Nguyên” – một danh hiệu quý giá, nhưng lại là biểu tượng cho sự vinh quang, không phải chức vụ cao cấp mà ông không mong muốn.
Vua Thánh Tông nghe vậy thì hết sức vui mừng, liền giáng chỉ phong Chung Nhi là Trạng Nguyên, mặc dù chức này thông thường chỉ dành cho những người tài giỏi về văn chương. Các quan đại thần có ý phản đối, cho rằng chức Trạng Nguyên phải là dành cho người có tài học xuất sắc, không phải người có công lao giúp đỡ, nhưng vua Thánh Tông kiên quyết phong cho Chung Nhi danh hiệu này, vì ông tin rằng tài năng của Chung Nhi không hề thua kém ai.
Một hôm, vua Thánh Tông đi lễ chùa Thầy, ban cho các vị sư nhiều vàng bạc để tu bổ chùa. Khi đến gác chuông, vua đọc câu "Thiên lý trọng kim chung" và yêu cầu các quan đối. Mọi người đều im lặng, không ai có thể đối được. Lúc đó, Chung Nhi nhớ lại câu đối của Phấn Khanh tiểu thư và đã đối lại bằng câu "Bát đao phân mễ phấn", khiến vua Thánh Tông hết lời ca ngợi tài trí của ông. Vua Thánh Tông khen ngợi Chung Nhi là một người tài năng siêu phàm và khẳng định rằng ông đã phong chức Trạng Nguyên là hoàn toàn đúng.
Vua Thánh Tông không chỉ tặng cho Chung Nhi nhiều bạc vàng, mà còn ban tặng cho ông ba chữ "Chân Trạng Nguyên" để về quê vinh quy bái tổ, đánh dấu một sự nghiệp lẫy lừng và vẻ vang. Từ đó, tên tuổi của Chung Nhi được lưu truyền, và ông trở thành biểu tượng cho sự tài giỏi và khiêm tốn.
óm tắt Truyện dân gian - Chân Trạng Nguyên không chỉ là một câu chuyện về sự học hành, mà còn là bài học về kiên trì, nỗ lực và lòng biết ơn. Thông qua câu chuyện này, chúng ta thấy được giá trị của trí tuệ và những nỗ lực không ngừng nghỉ để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Tham khảo ngay:
Bình Luận