Nhiều người trở thành nạn nhân như vậy. Cho đến khi một người thương gia bị hại bí mật gửi thư cầu cứu vợ. Người vợ, vốn thông minh và bản lĩnh, quyết định lên kế hoạch trả thù. Bà sắm thuyền lớn, mang hàng hóa đến buôn bán tại vùng biển của mẹ Lừa, trong số người đi theo có một thợ bạc lành nghề. Khi mẹ Lừa giở lại trò cũ, lén bỏ rùa và chuối vàng vào thuyền vào ban đêm, người thợ bạc lập tức nấu chảy hai vật ấy thành những thỏi vàng thô.
Sáng hôm sau, mẹ Lừa lại vu khống và đưa ra trò cá cược quen thuộc trước mặt quan chức. Nhưng khi kiểm tra thuyền, không tìm thấy “bằng chứng”, mẹ Lừa sập bẫy chính mình và phải giao toàn bộ tài sản cho nữ thương gia theo đúng thỏa thuận.
Người đàn bà ấy không những cứu chồng, mà còn giải thoát cho các nạn nhân cũ của mẹ Lừa và phân phát tài sản cho người nghèo. Trên đường trở về quê, bà đưa theo cả mẹ Lừa làm người hầu.
Khi thuyền vừa rời khỏi cửa biển, mẹ Lừa vì tiếc của cải lừa được bao năm, đã nhảy xuống biển tự vẫn. Trước khi chết, mụ còn trồi đầu lên vài lần để nhìn theo thuyền chở tài sản mình từng chiếm đoạt, miệng thở ra những tiếng than não nề.
Người ta kể rằng, sau khi chết, mẹ Lừa hóa thành loài cá nược – một loài cá có vú, thường trồi đầu lên mặt nước, ngước nhìn theo các thuyền bè và phát ra những âm thanh buồn bã, như vẫn tiếc nuối của cải và bị ám ảnh bởi mưu mô gian xảo mà chính mình từng dùng để lừa người.
Sự tích con cá nược không chỉ giải thích nguồn gốc loài vật gần gũi với sông nước miền Nam mà còn nhắn nhủ về tình mẹ con thiêng liêng và lòng vị tha. Đây là câu chuyện cổ tích đậm chất nhân văn, góp phần nuôi dưỡng tâm hồn bao thế hệ người Việt.
Đọc tiếp:
Bình Luận