Quắc để lại khăn áo trên cành cây trong rừng để bạn khỏi tìm kiếm, rồi lặng lẽ rời đi, tiếp tục sống cuộc đời dạy học nơi xứ lạ.
Khi biết bạn mất tích, Nhân đau đớn đi tìm khắp nơi. Tìm đến khu rừng phía Nam, thấy khăn áo của Quắc, Nhân tưởng bạn đã chết, có thể do cọp dữ hoặc bị lạc. Nhân tiếp tục băng rừng, vượt suối, vừa đi vừa gọi tên bạn “Quắc! Quắc!” khản cả giọng. Cuối cùng, kiệt sức, Nhân ngã xuống rừng và hóa thành một con chim, cứ mãi gọi bạn trong nỗi thương nhớ không nguôi.
Đó chính là chim Quốc (hay chim Đỗ Quyên), tiếng kêu “quắc quắc” là lời gọi bạn vĩnh viễn giữa rừng sâu.
Về phần vợ Nhân, sau khi chồng biệt tích, bà ta dần hiểu ra lỗi lầm của mình, hối hận bỏ nhà đi tìm chồng. Đến khu rừng, nghe tiếng “quắc! quắc!”, bà mừng rỡ gọi “Anh Nhân ơi!”, nhưng chỉ nhận lại tiếng chim vọng về. Bà tiếp tục đi theo tiếng chim trong vô vọng, lạc vào rừng sâu và chết bên gốc cây, mang theo sự ân hận muộn màng suốt đời.
Sự tích chim Quốc không chỉ lý giải nguồn gốc của tiếng chim kêu mỗi đêm mà còn thể hiện sâu sắc nỗi buồn và niềm tiếc nuối của con người trước những mất mát trong cuộc sống. Đây là truyện cổ tích mang giá trị giáo dục và cảm xúc sâu lắng đến với người đọc.
Xem bài viết liên quan:
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Thiếu phụ Nam Xương
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam Con Cóc Là Cậu Ông Trời
Bình Luận