Nhưng không hề có dải lụa nào xuất hiện, sư cụ bị một cành cây đâm thủng bụng, chết trong đau đớn. Thi thể ông chương phình, bụng thủng một lỗ lớn, gây chấn động cho mọi người.
Vì lòng oán hận, ganh ghét và giả dối, sư cụ bị hóa thành cái bình vôi. Miệng bình là nơi bị cành cây đâm thủng, màu đỏ ở miệng bình là máu loang ra từ vết thương. Vôi trong bình cay nồng như sự độc ác trong lòng ông, thân bình phình to như bụng sư cụ lúc chết.
Từ đó, theo tín ngưỡng dân gian, bình vôi cũ, vỡ thường được bỏ ở gốc cây đa – nơi gắn liền với câu chuyện bi thương và cảnh báo về lòng ham muốn, giả tu, và sự trừng phạt của trời Phật.
Sự tích cái bình vôi không chỉ là một truyền thuyết dân gian ly kỳ mà còn gợi lên nỗi niềm cảm thương cho số phận của những con người bị bỏ rơi. Câu chuyện gửi gắm thông điệp về tình nghĩa, sự thủy chung và lòng bao dung trong cuộc sống.
Truyện tiếp theo:
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam – Người lấy cóc đầy đủ
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam – Sự tích hoa Cúc vạn thọ
Bình Luận