Mùa Đông khuyên con hãy yêu Mùa Xuân, người luôn mang lại sự sống. Nhưng Băng Giá từ chối vì con tim không thuộc về nàng. Và rồi mẹ con Mùa Đông cũng lặng lẽ ra đi.
Chỉ còn lại Mùa Xuân. Nàng khóc vì cô đơn, nhưng rồi chợt nhận ra mình còn trẻ, còn đẹp, còn nhiều điều ý nghĩa phải làm. Mùa Xuân thức tỉnh, bắt đầu làm sống lại vạn vật: cây cối đâm chồi, hoa nở, chim hót, sự sống bừng lên lần nữa.
Câu chuyện khép lại bằng một lời nhắn nhẹ nhàng nhưng sâu sắc: trong cuộc sống, chúng ta thường chạy theo điều không thuộc về mình, hi vọng rồi thất vọng. Nhưng nếu biết quay lại với chính bản thân, sống hết mình với những gì mình đang có, thì hạnh phúc sẽ nở rộ – như mùa Xuân của đất trời vậy.
Tóm tắt truyện Cổ Tích Bốn Mùa không chỉ giúp ta cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn gợi nhắc về lòng yêu thương, sẻ chia và tinh thần đoàn kết. Đây là một trong những truyện cổ tích giàu tính nhân văn, nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ qua từng chi tiết giản dị nhưng sâu sắc.
Đọc thêm:
Tóm tắt truyện Gốc tích cái nốt dưới cổ con trâu hay nhất
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Cậu bé Tích Chu hay nhất
Bình Luận