Trước khi Kỳ đi thi, chàng muốn biết rõ lai lịch cô để sau này tìm gặp, nhưng cô chỉ nhẹ nhàng nói:
“Nếu anh không quên em, em sẽ tìm đến. Nếu đã quên, hỏi em làm gì vô ích.”
Kỳ đỗ đạt và trở về quê, nhưng cha ép lấy người môn đăng hộ đối, nhất quyết không chấp nhận cô đào làm dâu. Kỳ khổ tâm nhưng không thể trái đạo làm con, nên buộc lòng lấy vợ theo ý cha.
Năm sau, khi Kỳ lên kinh thi tiến sĩ, cô đào đến thăm, nhưng nhận ra sự ngượng ngùng của Kỳ, nàng lặng lẽ từ biệt, không trở lại.
Kỳ đỗ tiến sĩ, làm quan to, được phong quận công, có vợ đẹp, con ngoan, tiền bạc đầy đủ… nhưng trong lòng luôn nhớ bóng dáng cô đào năm xưa. Kỳ cho người tìm kiếm khắp nơi mà chẳng gặp.
Một hôm trong buổi tiệc nhà quan, Kỳ tình cờ gặp lại cô đào. Nàng đã có chồng là lính, nhưng chồng chết, phải trở lại nghề hát nuôi mẹ già bệnh tật. Kỳ mời mẹ con nàng về ở riêng trong dinh, chu cấp đầy đủ, lo cả ma chay cho mẹ nàng khi bà mất.
Sau đó, nàng cảm ơn và xin từ biệt, từ chối cả bạc vàng Kỳ đưa. Dù Kỳ tha thiết níu giữ, nàng vẫn âm thầm rời đi, để lại trong lòng ông quan một nỗi tiếc thương khôn nguôi.
Câu chuyện không chỉ ca ngợi tình yêu thủy chung mà còn nhấn mạnh giá trị của lòng bao dung và sự hi sinh. Dù trong nghèo khó, hai nhân vật vẫn hướng về nhau bằng trái tim chân thành, mang đến thông điệp nhân văn sâu sắc cho người đọc.
Còn truyện hay nè:
Tóm tắt chi tiết truyện cổ tích Tháp Bút Kim Nhan
Tóm tắt truyện cổ tích Việt Nam - Ăn khế trả vàng chi tiết
Bình Luận