Tiếc nuối và đau lòng, hai anh em đành lòng giết con chó trắng, làm theo đúng lời dặn. Đào lên, họ tìm thấy một dãy chum vại đầy vàng bạc, đúng như thần nói. Hai anh em chia một phần làm việc thiện, giúp đỡ dân làng; phần còn lại đủ để sống sung túc cả đời.
Ba năm sau, có sáu người Tàu lặn lội đến vùng đất cũ, thấy nơi chôn của đã bị khai quật. Họ òa khóc, nói là con cháu nhà họ Mã, có gia phả ghi lại kho báu từng được chôn tại đây. Hai anh em thật thà nhận đã được thần mách lấy lên. Khi nghe đến chi tiết chó trắng ba chân, họ sững sờ: “Chó ba chân chỉ có ở Sầm Châu, Quảng Đông, rất hiếm. Nếu các ông có được con chó như thế, thì đúng là Trời ban cho.”
Cảm kích lòng thành và sự tử tế của hai anh em, đoàn người Tàu không đòi lại của mà còn tặng hai anh em một con chó trắng ba chân giống hệt, làm vật kỷ niệm. Hai anh em cảm ơn và biếu lại họ 30 cân vàng, 100 cân bạc làm lộ phí, ai nấy đều mãn nguyện, mừng vui.
Thông qua câu chuyện "Chôn Của", người đọc hiểu rằng của cải nếu chỉ giữ cho riêng mình sẽ trở nên vô nghĩa. Truyện khéo léo truyền tải thông điệp: hãy sống bao dung, biết chia sẻ và đừng để lòng tham che mờ lý trí. Một bài học vẫn còn nguyên giá trị đến hôm nay.
Truy cập ngay:
Tóm tắt truyện Sự tích 1000 con hạc giấy cảm động
Tóm lược truyện cổ tích Việt Nam - Cường Bạo Đại Vương
Bình Luận