Hôm sau, vào ngày cưới của vợ với thầy khóa, Ngốc bất ngờ xuất hiện. Lúc đầu, mọi người khinh thường, nhưng rồi bị bất ngờ trước những lời nói “sâu xa” mà Ngốc dùng đúng lúc, đúng chỗ. Tưởng rằng Ngốc sẽ kiện lên quan, thầy khóa hoảng sợ bỏ đi. Gia đình vợ lo lắng, định trả lại vợ cho Ngốc.
Để chắc chắn, bố vợ sai người hầu tên Kềnh đi theo rình. Đúng lúc Ngốc đang trần truồng bắt rận, lẩm bẩm gọi tên “Đực”, “Cái”, “Béo”, “Lớn”, “Kềnh” – vô tình trùng tên với những người trong nhà vợ. Tên hầu tưởng Ngốc đang viết đơn kiện nên vội vàng chạy về cầu xin tha mạng.
Cuối cùng, cả nhà hoảng sợ. Vợ Ngốc phải trở về sống lại với chồng, còn thầy khóa ngậm ngùi chịu thua.
→ Truyện ngụ ngôn vui nhộn này đề cao trí thông minh mộc mạc, thật thà nhưng lại đúng lúc đúng chỗ của người nông dân. Nó cũng cho thấy sự “ngốc” đôi khi lại khiến kẻ mưu mô thất bại – một kiểu chiến thắng thông minh rất dân gian, hóm hỉnh.
Qua truyện "Chàng ngốc học khôn", người đọc nhận ra rằng trí tuệ không phải là bẩm sinh mà có thể rèn luyện qua thời gian và trải nghiệm. Truyện là lời nhắc nhở sâu sắc về giá trị của việc học hỏi không ngừng và biết lắng nghe, tiếp thu điều hay lẽ phải từ cuộc sống.
Đọc tiếp:
Bình Luận